Mùa hè năm 2013, lần đầu tiên Trần Thời Dữ đến đồn cảnh sát.
Anh đã không thể nhớ rõ nguyên nhân nữa, sân bóng rổ anh thường hay đến xảy ra xung đột cãi vã, sau đó nhanh chóng dẫn đến xô xát da thịt. Hai bên lao vào đánh nhau, không bao lâu thì bị bắt về đồn bởi một cuộc gọi báo cảnh sát.
Người báo cảnh sát là cô bé khoảng mười ba tuổi.
Với tư cách là nhân chứng, cùng nhau ngồi chung xe về đồn cảnh sát.
Trên xe, một người bạn ra sức xin lỗi: “Tiểu Dữ, xin lỗi cậu, lúc bình thường thì bên này khá tốt.”
Vừa nói xin lỗi vừa quan sát biểu cảm của cậu ấm trước mắt, người khác không biết thì thôi, nhưng trong lòng người bạn này biết rất rõ, cậu ấm “con cưng của trời” này vừa sinh ra đã ngậm thìa vàng.
Thời điểm này, tính tình của Trần Thời Dữ không quá tốt, mà có là ai cũng thế thôi, đi ra ngoài đánh bóng rổ rồi lại bị dẫn đến đồn cảnh sát, sao mà tâm tình tốt cho được.
Anh nhắm mắt dưỡng thần, chẳng có ý định đáp lại.
Buồn bực.
Không biết đã lái xe mất bao lâu, Trần Thời Dữ cảm thấy cánh tay mình bị chọc vào một cái.
Ôm tâm tình buồn bực, anh mở mắt muốn bảo người đó cút, điều đập vào tầm mắt anh không phải là bạn mình, mà là cô bé vừa mới gọi điện báo cảnh sát.
Dáng vẻ xấp xỉ tuổi của mình.
Tóc buộc đuôi ngựa đơn giản, tóc mai lòa xòa được cặp cố định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-moi-tinh-dau-tu-hon/2587449/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.