Trong quán bar mờ ảo, người ta chỉ mãi mê nhìn cảnh trên sàn nhảy mà không ai chú ý đến một vị đại nhân vật đang ngồi trong góc tối.
Nếu không thì weibo ngày mai sẽ là một hồi gió tanh mưa máu.
Sau khi ra khỏi quán bar thì cũng đã mười một giờ khuya, gió nóng đập vào mặt mang theo vị mặn của biển, dọc đường thành phố là những ngọn đèn rực rỡ như cầu vồng, đẹp không sao tả xiết.
Tống Nghi đi đến cửa resort, Cố Hành Xuyên không hề có ý rời đi, hai tay của hắn đút trong túi, chậm rãi đi phía sau hai người.
Mắt thấy Trình Tụng cùng Tống Nghi trước sau cùng nhau lên phòng, Cố Hành Xuyên đột nhiên ngẫm ra, hắn chỉ chỉ hai người họ, cười nhạo nói: "Tống Nghi, cậu như vậy có phải rất khó coi không? Muốn ở cùng một phòng với bạn cậu sao?"
"Đêm nay Pháp đá với Argentina, tôi và Trình Tụng muốn xem chung." Tâm tình Tống Nghi không tệ, anh vốn đã vô cùng mong đợi trận hôm nay.
"Mấy giờ đá?" Cố Hành Xuyên nhìn Trình Tụng, âm thanh nghe không quá cao hứng.
Muộn như thế mà còn xem đá bóng với nhau, quan hệ tốt đến vậy à?
Trình Tụng mỉm cười, tầm mắt y đảo qua lại giữa Tống Nghi và Cố Hành Xuyên.
Nể mặt chai sữa lúc trong quán bar, Tống Nghi bình tĩnh lấy điện thoại ra tra lịch đá, "Hai giờ."
"Muộn như vậy?" Cố Hành Xuyên cau chặt mày, hắn khoanh tay, nhìn Tống Nghi chằm chằm, vênh mặt hung hăng, "Khuya mà còn làm ồn như vậy, cậu không ngủ nhưng người khác phải ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-hao-mon-tinh-dich-ki-hieu/258407/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.