Nhà kho phủ tướng quân có tiếng chẳng có miếng, gọi phủ Tướng quân nghe oai vậy thôi, thật ra tài sản ít ỏi đến đáng thương, phần thưởng và bạc gần như đã đem đi mua vũ khí và khen thưởng cho các chiến sĩ hết rồi.
Gian phòng này đã được quét dọn sạch sẽ, sau đó lại bị Yến Minh Đình chất đầy vũ khí mang từ biên cương về.
Đám hạ nhân sợ đao kiếm không có mắt làm vị chủ nhân mới đến này bị thương, vừa cẩn thận che chở cho y, vừa nghe theo lời y bảo, mở hết các rương và quà biếu ngày hôm nay thu được ra cho y xem.
Yến Minh Đình mới đi đến cửa đã nghe thấy giọng nói lạnh lùng nhạt thếch vang lên: "Hộ bộ Tả thị lang, trăm lượng bạc ròng, mười cuộn tơ lụa, một thanh bảo kiếm, tạm thời cho qua vậy... Tơ lụa đâu?"
Yến Minh Đình đẩy cửa ra liền nhìn thấy hạ nhân mở một chiếc rương, bên trong là tơ lụa lăng la*. Triệu Dạ Lan cúi người cầm một xấp lên, dùng bụng ngón tay vuốt ve chất vải.
(*) 绫罗绸缎 (Tơ lụa lăng la): Lụa lăng la là tơ lụa thuộc hàng tứ phẩm.
"Tướng quân." Hạ nhân gọi.
Yến Minh Đình gật đầu, ánh mắt vẫn dán lên bóng lưng xinh đẹp trong bộ áo đỏ đằng kia, thế nhưng đối phương lại chậm chạp không xoay người lại, thậm chí không bị sự phiền hà của người khác ảnh hưởng đến hành động chọn lựa đồ trong rương.
"Khụ." Yến Minh Đình cố tình ho hai tiếng với ý đồ thông báo sự hiện diện của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-ep-ga-cho-tuong-quan-sat-tinh/3469607/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.