Dòng người trên đường thưa thớt dần, quan binh đi tuần tra, chợt trông thấy có một nhóm người ngồi xổm dưới đất cười điên cuồng bèn tiến lên hỏi thăm xem đã xảy ra chuyện gì.
Chung Việt Hồng chỉ vào người đàn ông duy nhất vẫn còn đứng cùng với vẻ mặt cau có, nói: "Không có gì, chỉ là tướng... Đại ca của bọn ta bị cười ta chọc ghẹo thôi."
Yến Minh Đình xoa mặt, mặc kệ bọn họ mà bước về phía trước, mấy người còn lại vội vàng đuổi theo.
"Xin lỗi, xin lỗi mà, ta hứa sẽ không cười nữa đâu." Chung Việt Hồng lau nước mắt ứa ra vì cười, sau đó đánh người anh em khác, "Các huynh cũng đừng cười nữa."
Một đám người cười toe toét đã đời xong mới bình tĩnh lại. Chung Việt Hồng cảm khái: "Triệu Dạ Lan này đúng là chẳng biết suy xét gì cả, sao có thể mở mắt bịa đặt như vậy chứ, với tư thế oai nghiêm này, với tướng mạo này của tướng quân, Lan Lăng vương nhìn thấy cũng phải mặc cảm đấy, sao mà y lại dám nói là heo tinh chuyển thế chứ, phụt..."
Yến Minh Đình quay đầu lại liếc nàng, nàng lập tức bịt miệng lại cười tiếp.
Những người khác cũng lại cười ha ha, Hà Thúy Chương nói: "Tướng quân, sao lúc nãy huynh không bước vào đó cho y nhìn một cái? Thật sự là y đã từng gặp huynh sao? Hay là lại tin vào mấy lời đồn nhảm nhí nữa?"
"Gặp rồi." Yến Minh Đình trả lời.
Mọi người rơi vào khoảng lặng ngắn, phía sau chợt tranh nhau hỏi gặp lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-ep-ga-cho-tuong-quan-sat-tinh/3469604/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.