Ở trong thành nghệ thuật này, biểu diễn một màn ở bên đường kỳ thật cũng không gây nhiều chú ý. Người qua đường đi qua, tuy cũng sẽ có thiện ý mà dừng chân xem xét, lúc sau nhiều nhất cũng chính là ném chút tiền lẻ vào mũ mềm, lại lễ phép vỗ tay cổ vũ một cái.
Hát rất lâu, mũ cũng không có tích cóp được bao nhiêu tiền. Lâm Lộc lại không để bụng, tự tại mà ngồi xuống ven đường, hừ hừ nha nha hát cười nhỏ. Đôi mắt hơi hơi nhắm, lắc nhẹ đầu.
Cuối cùng giọng nói nghẹn lại. Lâm Lộc ho khan một tiếng, người bên cạnh đưa qua một chai nước.
Cậu ngước mắt lên, Ninh Trí Viễn ôm cánh tay ngồi xổm bên người.
Vốn dĩ tóc không loạn, giờ đây lại phá lệ dính đầy bụi bẩn. Khuôn mặt thâm trầm như cũ, nhưng mà hơi đen hơn một chút so với lần trước gặp mặt. Trước kia mặc âu phục giày da, giờ phút này hắn mặc quần jean với áo thun thuần, trên chân là đôi giày thể thao -- Chợt nhìn thấy, ngược lại như là dân công soái khí mới từ công trường nào đó chạy ra, mặt cũng chưa lau một chút. Lâm Lộc liếc hắn một cái, lại nhắm mặt lại.
Tiếp tục hát, không có dừng.
Đương nhiên chai nước kia cũng không nhận.
"Lâm ca......"
Tiểu Chu vẫn luôn đi theo phía sau Ninh Trí Viễn thấy không khí không đúng lắm, nhanh chóng há mồm, muốn giải vây giúp ông chủ. Nhưng Lâm Lộc còn chưa lên tiếng, Ninh Trí Viễn đã vẫy vẫy tay.
"Cậu đừng làm phiền Tiểu Lộc ca hát."
"Không phải, Ninh tổng, cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103519/quyen-3-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.