Bác sĩ tới rất nhanh. Đó không phải là bác sĩ Fred mà là bác sĩ gia đình cho Ninh Trí Viễn, trước nay vẫn luôn phục vụ vì Ninh Trí Viễn, cũng coi như là rất quen thuộc với Lâm Lộc.
Bác sĩ đo nhiệt độ cơ thể, nhìn số liệu giám sát. Quá trình hỏi khám nhanh chóng, nội dung cũng quy củ. Kết luận cuối cùng là cơ thể Lâm Lộc suy nhược, hơn nữa còn say rượu và cuồng hoan dẫn đến sốt nhẹ. Sau đó, hắn khai một chút thuốc bổ điều dưỡng thân mình, dặn dò Lâm Lộc nghỉ ngơi uống nhiều nước, không nên thức đêm dẫn đến mệt nhọc, sau đó cáo từ rời đi.
Từ đầu tới đuôi, thần kinh lâm Lộc đều căng thẳng.
Tay phải cậu đặt ở đầy gối, cách một tầng vải bông hơi mỏng cũng có thể chạm vào ổ bệnh dữ tợn ở đầu gối phải kia.
Cậu tựa như một con chim sợ cành cong, nín thở chờ đợi, đầu ngón tay cũng run lên.
Nhưng cậu không thể nghĩ tới, mãi cho đến cuối cùng, cũng chưa có người nhắc tới bệnh của cậu.
Bác sĩ đi rồi, cậu còn có hơi bồi hồi bất thần.
Ninh Trí Viễn tới bên mép giường cậu. Bàn tay hắn tiến vào chăn, dọc theo chân của Lâm Lộc hướng lên trên. Lâm Lộc có ý muốn né tránh lại bị vướng dây điện, căn bản không thể tránh thoát.
"Đừng sợ. Tôi sẽ không làm em tổn thương."
Ninh Trí Viễn cúi đầu, không nhìn mặt Lâm Lộc. Khớp xương tay rõ ràng do dự, cầm mắt cá chân Lâm Lộc.
"Bác sĩ nói, không có gì nguy hiểm, có thể không theo dõi. Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103489/quyen-3-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.