Ước chừng mất hết hai mươi phút, Lâm Lộc mới quẹo và từ đầu ngõ hẻo lãnh, tìm được quán bar đã hẹn.
Đẩy cửa ra, giai điệu chậm rãi chảy xuôi.
Ánh đèn mê ly. Một hồi lâu Lâm Lộc mới thích được mới ánh sáng mờ nhạt chớp nháy này, tìm được bác sĩ Fred đang ngồi tự rót rượu cho mình ở trong góc. Cậu đi qua, đứng ở bên cạnh bàn.
Bác sĩ đã cởi áo khoác lông dài ra, cổ tay áo sơ mi kéo cao, lộ ra một đoạn cánh tay. Lâm Lộc tới, y cũng không ngước mắt lên. Chỉ lo dùng một cái kẹp gắp một viên đá, ném vào trong miệng ly.
Một tiếng leng keng giòn tan. Rượu màu hổ phách đổ ào ạt vào trong đó. Bọt khí nhỏ nhỏ nổi lên.
"Tôi thấy tên bạn trai cũ kia của cậu rồi."
"Ừm."
"Hình như cậu không quá kinh ngạc?"
"Tôi đoán được."
Lâm Lộc ngồi xuống đối diện với bác sĩ Fred. Nơi này không ồn ào lắm, nhưng cậu vẫn không thích ứng được như cũ. Có lẽ đã từng trải qua ở Dạ Mị khiến cậu trở nên ghét bỏ những nơi ngợp trong vàng son.
"Phải không? Hắn còn không phát giận sao? Tôi còn tưởng rằng hắn sẽ chặn cậu ở ngoài cửa cãi nhau một trận. Hoặc là dứt khoát trói cậu lại ném trên mặt đất, không nói thật thì thọc một đao vào trong cổ cậu."
Bác sĩ cười rộ lên, mang theo chút trào phúng.
"Nói thật, cậu còn có thể xuất hiện, tôi cũng lấy làm lạ. Tên bạn trai cũ kia của cậu, thoạt nhìn cũng không phải là người bình thường."
"Bác sĩ, có phải anh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103481/quyen-3-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.