"Bình tỷ, tôi chỉ muốn làm Tiểu Lộc không sợ tôi nữa."
Ngoài kho, Bình tỷ và Ninh Trí Viễn vẫn đang nói chuyện. Đôi mắt Bình tỷ nhìn trên xem dưới Ninh Trí Viễn, hai tay ôm ngực không tin.
"Nói cái gì vậy chứ? Tránh nặng tìm nhẹ có phải không? Ta đang hỏi ngươi, vì sao đột nhiên nhớ tới, muốn đưa hết tiền cho Tiểu Lộc! Có phải ngươi có âm mưu gì không, hay là ngươi sắp phá sản, kỳ thật là lôi kéo Tiểu Lộc cõng nồi? Không quá mấy ngày lại biến thành Tiểu Lộc nợ ngân hàng mấy trăm triệu, đời này trả không xong!"
"......Sẽ không, Bình tỷ chị yên tâm. Ủy thác này là dùng tiền lời đầu tư chi trả. Nói cách khác, chỉ cần công ty tôi vẫn còn lợi nhuận, nửa đời sau của Tiểu Lộc càng đảm bảo. Kỳ thật cho dù hao tổn cũng không có việc gì -- Nếu một năm Tiểu Lộc nợ ngân hàng mấy trăm triệu, vốn của tiền ủy thác cũng đủ để cậu ấy trả mấy trăm."
"Ta khinh! Ngươi đừng có xạo sự! Ngươi cho rằng ngươi là ai? Có phải đợi lát nữa ngươi còn muốn nói cho ta, kỳ thật những căn nhà bên ngoài kia đều là của ngươi, ngươi mới là chủ nhân của Nam Thành, a không, ngươi mới là hoàng đế đế quốc?"
"......"
Cái này không khéo sao.
Trước kia công ty làm quy hoạch cải tạo, muốn mở rộng khu thương nghiệp đến đây. Hiện tại, kế hoạch thu mua đã gần hoàn thành, có nơi cũng đã bắt đầu phá bỏ và di dời. Nói cách khác, không riêng gì mấy phòng ở bên ngoài, mấy quảng trường gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103478/quyen-3-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.