Đầy đầu Lâm Lộc là dấu chấm hỏi, hốt hoảng trở lại nhà nghỉ.
Trước tiên là vào phòng tắm rửa mặt, lại gội đầu và thay quần áo. Chờ cho đến khi cậu xuất hiện lần nữa đã là hai mươi phút sau. Tóc cậu dầm dề tích nước rơi xuống, mắt cũng đỏ lên ướt át.
"Mắt làm sao vậy?"
Bình tỷ ngồi ở say quầy hút thuốc, bên trong gạt tàn thuốc đã là mấy điếu. Nhìn thấy Lâm Lộc, cô ghét bỏ mà bĩu môi.
"Khóc sao? Tại sao không có tiền đồ thế này? Tên cặn bả như vậy đi thì đi, còn đáng giá để cậu khóc sao?"
Lâm Lộc sửng sốt.
"A? Hắn đi rồi?"
"Như thế nào, không nói với cậu? Không từ mà biệt, quả nhiên là khốn nạn."
Hừ một tiếng dụi tắt thuốc, Bình tỷ phủi phủi mông đứng lên.
"Đi rồi thì tốt, đi cho thanh tịnh. Hắn đừng tới quấy lấy cậu, bà đây cũng bớt mệt. Nếu như vậy, còn có mấy lời tôi cũng không cần nói với cậu nữa. Về sau muốn cắt đứt thì cắt đứt sạch sẽ một chút, đừng làm mình tổn thương. Được rồi, Tiểu Lộc cậu đi lấy mì ở trong bếp giúp tôi, tối nay chúng ta ăn vằn thắn!"
"A, được."
Lâm Lộc lên tiếng, đi theo Bình tỷ vào phòng bếp. Chỉ là trước khi đến phòng bếp, cậu vẫn là nghi hoặc liếc mắt nhìn ra ngoài cửa -- Nói đi là đi, một tiếng cũng chưa ra khỏi họng?
Theo Bình tỷ nói, Ninh Trí Viễn không từ mà biệt, hẳn là từ bỏ.
Nếu thật là như vậy, vấn đề kia đã có thể giải quyết. Phải biết rằng, mới vừa rồi Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103476/quyen-3-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.