"Cho dù là lên giường với người ta trước mặt anh, anh cũng không thể quản. Ninh tiên sinh, không biết điều kiện này, anh có thể đáp ứng hay không?"
Sau những lời này, không khí cũng ngưng tụ thành băng.
Ninh Trí Viễn hóa thành một pho tượng, không nhúc nhích. Dường như hắn không thể tin được vào tai mình, thong thả nháy mắt, ngơ ngác mà nhìn Lâm Lộc. Hồi lâu, hắn mới mất tự nhiên mà khẽ động khóe miệng, cười một tiếng.
"Đừng nói giỡn loạn......"
"Ai nói giỡn với anh? Ninh tổng, tôi nghiêm túc."
"Tôi kêu em đừng nói giỡn nữa!"
Rống thất thanh, Ninh Trí Viễn đứng lên.
"Em muốn lên giường cùng người khác? Người khác nào? Người khác ở đâu ra? Lâm Lộc, em không cần nói hươu nói vượn......Em là vì trả thù tôi mới cố ý kích thích tôi? Hay là em muốn bực bội với tôi? Nếu em thật sự không nguôi giận, không bằng lấy một dao thọc tôi! Nhưng em đừng nói những lời mê sảng này! Rốt cuộc em muốn làm gì! Em tức giận phạt tôi như thế nào cũng được, em không cần hồ nháo!"
"Vì sao tôi muốn tùy tâm sở dục, đã kêu là hồ nháo chứ. Vốn dĩ tôi chính là một thân tự do, là anh nhất định phải quấn lấy tôi mà. Cho nên tôi muốn đi đâu, muốn gặp mặt ai, muốn làm cái gì, vốn dĩ đều là chuyện của tôi không phải sao?"
Dường như nghĩ tới điều gì đó, Lâm Lộc cười một tiếng. Đột nhiên cậu nhìn về phía Ninh Trí Viễn, bước tới gần.
"Đúng rồi. Nói tới đây, tôi lại nhớ tới một chuyện.
Ninh đại tổng tài, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103471/quyen-3-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.