Hơn mười phút đi qua.
Ninh Trí Viễn chán ghét mà ngón tay run run, móc một một chiếc khăn tay trong ngực túi ra cẩn thận cọ qua mỗi ngón tay, sau đó vứt trên mặt đất.
"Tiểu Chu."
"Vâng, Ninh tổng."
"Đưa cô ta tới kho máy, hỏi sự tình cho rõ ràng. Kêu A Hoan tự mình tra hỏi. Video, bảo an, còn có những chuyện lúc trước tôi không biết -- Bây giờ nên làm cái gì, trong lòng cậu hiểu rõ."
Nghĩ nghĩ, hắn lạ bổ sung một câu.
"Nói cho A Hoan, trước tiên đừng lộng chết cô ta -- Vậy thì quá tiện nghi cho cô ta. Chờ khi tôi rảnh, còn phải từ từ tán gẫu với cô ta một chút."
"Ninh tổng tha mạng! Ninh tổng....Ninh tổng tôi biết sai rồi....."
Nữ chủ quản vừa nghe tới lời này, sợ tới mức tiểu đầy đất. Cô ta quỷ khóc sói gào mà xin tha, nhưng cho dù là Tiểu Chu hay Ninh Trí Viễn, không có một ai để ý đến cô ta. Ngược lại là Lâm Lộc nhíu mày.
"Cũng không cần phải như vậy...."
"Em câm miệng cho tôi!"
Hắn rống lên một tiếng. Một khuôn mặt lạnh trừng lên nhìn Lâm Lộc.
"Em còn dám nói chuyện? Loại mặt hàng này, em đứng ở đó để cô ta khinh thường? Không phải em nên tát một cái sao? Vì sao không tát?"
Lâm Lộc nhìn hắn, không nói một lời nào.
Sắc mặt Ninh Trí Viễn càng khó nhìn hơn. Thật sự là tức giận bừng bừng, càng rống càng lớn tiếng.
"Tôi cho rằng em có năng lực, quay đầu đi sẽ không trở về nữa! Kết quả thì sao? Lâu như vậy cũng chưa đi, trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103469/quyen-3-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.