Lại là trầm mặc. Lâm Lộc cảm giác hốc mắt nhìn cũng chua xót. Nhưng cậu cắn môi, áp tất cả những cảm xúc đó thật sâu vào đáy lòng, không để lại một chút dấu vết.
"Tiểu Lộc."
Ninh Trí Viễn đột nhiên nói.
"Đáp ứng tôi, nếu là thật sự có người bắt nạt em, nhất định phải nói cho tôi. Nói cho tôi, để tôi giáo huấn hắn cho em. Để tôi còn có thể ở trong sinh mệnh của em, có như vậy mới có chút ý nghĩa tồn tại."
"...."
"Như vậy, ở ngày tôi không có tin tức của em, tôi sẽ biết tất cả rằng em rất tốt. Em sống tốt tôi cũng an tâm rồi.
"......"
"Em đáp ứng tôi, tôi sẽ thả em đi. Mẹ con Bình tỷ, còn có Từ Thu Quân, tôi đều sẽ chăm sóc họ thay em. Đây là điều kiện của tôi. Chỉ có một điều kiện này thôi. Đáp ứng tôi, được không?"
"...Được."
Một chữ mà thôi, lại giống như phun ra một con dao. Lâm Lộc cảm giác trong cũng họng cũng bị hung hăng cắt một đao.
Cậu nhắm mắt, nỗ lực không cho đau lòng lộ ra ngoài.
Cậu có thể cảm giác được ánh mắt của Ninh Trí Viễn bao phủ cậu.
"Được. Nói như vậy là đã định rồi."
Bất tri bất giác, thế nhưng thang máy đã đến lầu một. Của thang máy lại mở ra lần nữa, gió ngoài hành lang thổi vào.
Ninh Trí Viễn không tránh ra. Hắn cũng không thúc giục Lâm Lộc, cứ im lặng mà đứng tại chỗ như cũ.
Lại đứng một hồi, Lâm Lộc mới đi ra ngoài. Chen qua người Ninh Trí Viễn, thân thể dựa gần thân thể,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103466/quyen-3-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.