Nói là "Thần ban", lại là độc dược không mùi không vị. Giấu ở trong một chiếc lọ đỏ tươi, một giọt nho nhỏ cũng đủ để giết người.
Lâm Lộc đã quên sự tồn tại của nó từ bao giờ. Bây giờ nó lại xuất hiện ở trường hợp như vậy. Im lặng nằm trong bàn tay Lâm Lộc, cảm giác hoa văn thô ráp trên thân lọ rất rõ ràng.
Cái này xem là như thần thử nghiệm sao? Lấy một loại phương thức kỳ diệu xuất hiện. Tựa hồ đang hỏi cậu -- cậu lựa chọn cái gì?
Vốn dĩ, Lâm Lộc là tính toán muốn mê choáng hai người kia, sau đó trói bọn họ lại. Cậu cũng không nghĩ tới muốn giết người.
Nhưng giờ phút này......
Cúi đầu nhìn nhìn Ninh Trí Viễn bên người. Lời vu y nói vang lên ở bên tai.
"Cậu sẽ cần nó, đây là thần ban. Tin tưởng ta, nó có thể trợ giúp cậu giải quyết rắc rối của cậu, giúp cậu tránh thoát trói buộc trở về với tự do, nghênh đón cậu một với một cuộc sống mới......"
- - Cuộc sống mới sao?
Nếu là thật sự là cuộc sống mới, nói không chừng cậu nên bẻ miệng Ninh Trí Viễn ra, lấy thứ này đổ vào trong miệng hắn. Nếu không thể hoàn toàn cắt đứt với hắn, cho dù cậu đi đến chân trời góc biển, cũng chưa nói tới cái gọi là "tự do", càng miễn bàn nói đến "cuộc sống mới"!
Hung hăng nhắm mắt, Lâm Lộc do dự trong một cái chớp mắt, vẫn là móc cái lọ đỏ tươi kia ra.
Vặn cái nắp ra, không một giọt dư thừa, toàn bộ đều đổ vào bình nước chưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103444/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.