Tác giả: Đào Từ Bằng Khắc Thiếu Niên
Editor: thuyvycutedangiucomeback=)))
Ninh Trí Viễn quỳ một gối xuống đất, nắm lấy cánh tay Lâm Lộc. Cách cổ tay áo, Lâm Lộc cảm giác được tay hắn lạnh như một khối băng.
"Tiểu Lộc, bảo bối....Em vẫn luôn gạt tôi đúng không. Em chưa quên tôi, em còn nhớ rõ tôi, em không buông tôi xuống được! Có phải không?"
Mùi máu trên người hắn tràn ra dưới ánh trăng, mặt hắn trắng như vậy. Lâm Lộc mím môi, thấp giọng nói.
"Ninh tiên sinh, anh vẫn nên xử lý miệng vết thương một chút đi."
"Lâm Lộc, trả lời tôi! Tại sao em không đi, tại sao em lại quay về? Có phải em....Có phải em đối với tôi...."
"Rốt cuộc vì sao tôi lại quay lại, Ninh tiên sinh anh thật sự không biết sao? Nhất định phải biết rõ còn có cố hỏi, ép tôi chính miệng nói ra?!"
Một câu gầm nhẹ, đánh tan sự trầm mặc trong huyệt động. Qua một thời gian, chỉ có tiếng hít thở nặng nề của Ninh Trí Viễn.
Ánh lửa hy vọng lại thắp sáng trong mắt hắn lần nữa. Hắn có thể cảm giác được tim mình đang đập càng lúc càng nhanh.
"Tiểu Lộc, tôi...Tôi đối với em, kỳ thật..."
"Tôi trở về, đương nhiên là vì tim của Bạch Vụ!"
Trái tim kích động cứng lại, đôi mắt Ninh Trí Viễn mở to.
"Chúng ta đã nói rõ rồi, không phải sao? Tôi và anh cùng ở bên nhau, chịu đựng sự theo đuổi của anh, anh sẽ tìm trái tim cho Bạch Vụ! Cậu ấy là bạn của tôi, rất quan trọng đối với tôi, đương nhiên tôi không thể để anh chết! Nếu không anh quấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103432/quyen-2-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.