"Như thế nào? Ninh tổng nói cái gì? Đáp ứng thả ngươi ra ngoài sao? Không có chứ?"
Thấy sắc mặt cậu khó coi, thư ký cực kỳ đắc ý.
"Thật đúng là tự xem trọng mình, ta đã sớm nói qua, Ninh tổng sao có thể để ý đến ngươi chứ! Ngươi vẫn nên thành thật đợi ở bên trong đi, đừng làm kiêu!"
Chửi khắc nghiệt một hồi, trong lòng thư ký cảm thấy thống khoái cực kỳ. Cô cảm thấy tự mình đoán quả nhiên không tồi, Ninh Trí Viễn căn bản không xem trọng Lâm Lộc.
Nếu như vậy....
Hừ huýt sáo, trên mặt thư ký mang theo đắc ý cười tươi, lấy điều khiển giảm xuống mười độ.
Như vậy thì tốt rồi. Để cho cái tên tiện đồ vật Lâm Lộc kia ở bên trong đông lạnh, để kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay! Lần sau, hắn nên biết, ai là người tuyệt nhiên hắn không nên đắc tội.
.......Đương nhiên, cũng phải nói đời này hắn còn may mắn bước đến đỉnh tầng Ninh thị.
Đúng rồi, khóa cửa phòng họp lại. Như vậy, hắn cũng không ra khỏi phòng họp được. Bên trong cách âm tốt như vậy, nếu hắn có dùng sức gõ cửa, bên ngoài cũng chẳng ai nghe đến.
Cùng lắm như vậy là tốt nhất. Miễn cho hắn đông lạnh tới nỗi không chịu nổi, lại chạy tới phá sự thanh nhàn của mình.
Thư ký trực ban làm xong tay chân, nhìn thoáng qua lịch trình của Ninh Trí Viễn, tiếp theo là mở cuộc họp. Sau khi tan họp một giờ. Dựa theo thói quen, trước kia hắn sẽ đều không xuất hiện.
......Cho nên trước đó mười phút, chỉnh nhiệt độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103320/quyen-1-chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.