Tại ao trên áo khoác lại có máu? Hơn nữa thoạt nhìn một mảnh lớn như vậy, hình như rất nghiêm trọng!
Mới vừa người đàn ông mặc áo đen nói một câu "Ông chủ bị thương" kia vang lên bên tai Lâm Lộc.
—— Chẳng lẽ Trí Viễn ca bị thương? Chuyện xảy ra khi nào?
Trong lòng kinh nghi bất định, Lâm Lộc lại cất nước muốn đuổi theo. Lại bị vướng hoa hồng ở trên mặt đất té ngã.
Gai hoa hồng nhọn đâm vào lòng bàn tay. Chút đau đớn này, ngược lại làm Lâm Lộc thanh tỉnh. Ngẩng đầu lên nhìn qua, sớm đã không còn bóng dáng chiếc xe. Muốn đuổi theo, nhưng làm sao đuổi kịp?
Lâm lộc bò lên.
Áo khoác của Ninh Trí Viễn cũng bị nhiễm bụi đất. Cậu run lên một chút, trực tiếp khoác lên người. Chất liệu len Cashmere thượng đẳng, vừa nhẹ vừa mềm, ngăn cách gió lạnh ban đêm.
Hương gỗ thoang thoảng vờn quanh thân cậu. Chiếc áo ấm áp cọ qua làn da, như là một cái ôm.
Lâm Lộc trầm mặc cắm tay vào túi áo. Móc ra một hộp đựng thuốc tráng men chạm khắc một bông hoa màu bạc, cùng một chiếc bật lửa ánh sắc kim loại. Đều là đồ vật tùy thân của Ninh Trí Viễn.
Vuốt thẳng tờ giấy ăn trong lòng bàn tay, xếp thành một hình vuông nhỏ. Lâm lộc ấn lên bông hoa nhỏ trên hộp thuốc lá. Lúc trước khi ở bên cạnh Ninh Trí Viễn, mấy thứ này cậu cũng đã sờ chán. Sẽ biết nơi nào có cơ quan, nơi nào có thể giấu một ít bí mật nho nhỏ.
Vốn dĩ muốn nhét tờ giấy ăn vào trong gộp thuốc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103314/quyen-1-chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.