Gia đình mở nhà nghỉ, điều kiện giống nhau sẽ không quá tốt. Lâm Lộc vào ở gian này, điều kiện so với nhà nghỉ các gia đình khác càng kém hơn một chút.
Phòng cậu rất nhỏ, cửa sổ ở hướng bắc. Đại khái đã lâu không cọ rửa, mặt kính vốn trong suốt bụi bám lêm một tầng xám xịt. Bởi vì lâu không ai ở lại, trong không khí có một mùi mốc, vừa ẩm ướt lại vừa lạnh.
Lâm Lộc bất chấp những điều này. Cậu cực kỳ mệt, quần áo cũng không cởi ra, nằm ở trên giường nhỏ hẹp, nhắm hai mắt lại.
Rất mau liền chìm vào trong mộng.
Cậu mơ thấy thật lâu trước kia. Có một lần, Ninh Trí Viễn dẫn cậu đi làm thẻ tiết kiệm.
Khi đó cậu mới lên năm nhất, còn không có một thẻ ngân hàng thuộc về chính mình. Mỗi tháng, mẹ cậu sẽ từ Lâm gia gửi cho cậu 3000 nguyên phí sinh hoạt, giả bỏ trong một phong thư.
Từ lúc cậu còn rất nhỏ, mẹ cho cậu tiền tiêu vặt nhất định sẽ đưa tiền mặt, thói quen này cậu vẫn luôn giữ rất nhiều năm.
Tử Thu Quân nói, đây là đề phòng bị đám đàn ông kia phát hiện. Bọn họ nguyện ý bỏ tiền cho phụ nữ mua quần áo. Nhưng nếu là bỏ tiền cho bà nuôi dưỡng con trai thì không giống nhau. Chẳng sợ tiền còn không đủ người phụ nữ này mua một đôi giày cao gót đắt tiền, chỉ là miễn cưỡng cho đứa con trai này sẽ không chết đói, bọn họ vẫn cực không muốn như cũ.
Thẻ tín dụng hoặc là thẻ ghi nợ sẽ để lại dấu vết. Tiền mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103289/quyen-1-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.