"Đêm nay tôi không rảnh, không quay về."
Giọng nói Ninh Trí Viễn âm trầm mà lạnh nhạt. Nói xong câu này, hắn không chờ Lâm Lộc trả lời, liền tắt điện thoại.
Hắn ngồi dậy, đưa điện thoại di động cho Tiểu Chu.
"Đi thôi, đến công ty."
"Đi công ty?"
Tiểu Chu có chút nghi hoặc. Hôm nay không công việc có gì quan trọng, huống chi hiện tại đã là tan tầm. Ninh tổng đến công ty làm cái gì?
Ninh Trí Viễn lại không có tính toán đuea ra cậu trả lời. Ánh mắt hắn thâm trầm, chỉ nói một câu.
"Hôm nay tôi ở lại công ty."
___________________________________________
Trí Viễn ca......Không trở lại sao.
Lâm Lộc ngơ ngác nghe di động, trong lòng dâng lên một trận thất vọng.
Vốn dĩ, cậu rất vui vẻ. Bởi vì ngày hôm qua, Trí Viễn ca cười với cậu.
Tuy rằng tối hôm qua bị khi dễ đến khóc, lúc sau càng mệt đến ngồi cũng ngồi không xong. Tới hiện tại, eo vẫn là bủn rủn. Nhưng trong lòng Lâm Lộc không tức giận một chút nào, ngược lại mang theo chút vui mừng. Trong đầu cậu, đều là thời điểm Ninh Trí Viễn yêu cầu cậu nhất, dùng sức ôm lấy cậu......Còn có kêu cậu gối lên đầu gối hắn, nhẹ nhàng vuốt ve tóc cậu.
Đã bao lâu không được thấy Trí Viễn ca cười với cậu? Cậu đều đã nhớ không rõ.
Nếu Trí Viễn ca có thể luôn cười với cậu, không cần ghét cậu ngu ngốc, càng không cần vứt bỏ cậu, vậy là tốt rồi......
Lâm Lộc cong hạ thân, đem mặt chôn ở trong chăn, khe khẽ thở dài.
Đột nhiên, điện thoại vang lên. Trong lòng Lâm Lộc trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103275/quyen-1-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.