Ninh Trí Viễn nhướng mày, bình tĩnh nhìn bà. Từ Thu Quân tựa hồ mới phản ứng lại đây là chính mình hướng đến vị chủ nhân Ninh thị này rống cái gì, sắc mặt nháy mắt xanh lên.
"Không không, Ninh tổng, ngài nghe tôi giải thích...... Tôi không phải có ý này!"
"Có cái gì phải giải thích?"
Ninh Trí Viễn lấy ra một điếu thuốc, tách một tiếng bậc lửa.
"Bà nói lại không sai."
"Ninh tổng, tôi......"
"Tôi và bà không giống nhau. Bà là mẹ cậu ấy, bà đương nhiên muốn làm bộ quan tâm cậu ấy. Bất luận là thật hay giả, bộ dáng này đều phải làm một lần."
"......"
"Mà tôi, cùng lắm chỉ là kim chủ của cậu ấy."
"......"
"Lâm Lộc, là tôi dùng một tỷ nguyên mua về một món đồ chơi. Xoa tròn bóp dẹp, đều dựa vào tôi tâm tình như thế nào. Tôi lại vì cái gì phải quan tâm cậu ấy? Hả?"
"Không, Ninh tổng, tôi nói sai rồi......Tôi không phải ý đó......"
"Bà không nói sai. Tôi chính là ý tứ này."
Âm thanh Ninh Trí Viễn nhàn nhạt, chậm rãi phun ra một ngụm thuốc lá. Sương khói lượn lờ, làm vẻ mặt của hắn mơ hồ không rõ, biến mất ở trong đó.
"Tôi không quan tâm cậu ấy, cũng không để bụng cậu ấy nghĩ như thế nào. Cho nên tôi có gì tất yếu giống bà, làm bộ để ý đến sống chết của cậu ấy?"
________________________________________
Sau khi đuổi Từ Thu Quân đi, Ninh Trí Viễn lại ở cửa trì hoãn một hồi. Đã là chạng vạng, trên cửa sổ to rộng cuối hành lang, đèn đường từng hàng sáng lên.
Đèn rực rỡ mới lên, đèn ô tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103266/quyen-1-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.