Trí Viễn ca.
Lần đầu tiên gọi đến xưng hô này, là khi Lâm Lộc mười chín tuổi vào một buổi chiều.
Năm ấy hắn năm hai đại học. Vũ đạo lại mềm dẻo, biết bao nhiêu tiểu vương tử yêu thầm, lại bị vị thiên kiêu chi tử nào đó hấp dẫn tầm mắt, từ đây lại không thể rời khỏi ánh mắt.
Ở trường học phòng thay đồ nam bên cạnh sân vận động, Ninh Trí Viễn kéo cậu đến phòng thay đồ cuối. Bên các gian phòng thay đồ còn lại, các học sinh cãi cọ ầm ĩ thay đồ thể dục, nhưng không có ai chú ý trong một góc này, cậu lại bị ấn ở trên tường, tiếp nhận nụ hôn mạnh bạo của Ninh Trí Viễn.
"Thật ngoan. Đầu lưỡi vươn ra một chút, phải, nghe lời......"
Ninh Trí Viễn hôn người này, cường thế vô cùng, rồi lại hoàn mỹ đến cực điểm. Lâm Lộc chưa bao giờ có kinh nghiệm qua, hôn vài cái chân đã mềm nhũn, trên mặt đều là ửng hồng. Khóe mắt cầu đều bị hôn ra nước mắt, nhưng thở dốc cũng không dám lớn tiếng.
"Ninh Trí Viễn...... Buông tha em...... Ngô......"
"Buông tha cậu? Ngươi dùng loại vẻ mặt này, kêu ta buông tha ngươi?"
Ninh Trí Viễn nắm cằm cậu bẻ ra, ngón cái xoa ấn cánh môi sưng đỏ của cậu. Chân trái hắn tách hai bên đầu gối của Lâm Lộc ra, trọng lượng toàn thân đều đè ở trên người Lâm Lộc. Giọng hắn trầm thấp, ở bên tai Lâm Lộc vang lên, đè đến vòng eo Lâm Lộc nhũn ra, từ vành tai tê dại đến sống lưng.
"Xem cậu cái dạng này, tôi chỉ muốn hung hăng mà khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103248/quyen-1-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.