"Không cần... Đừng..."
Lâm Lộc phát ra tiếng run, đầu lại đau, từng đợt muốn nôn khan.
Ninh Trí Viễn phía trên để trần, đùi rắn chắc đè ở giữa hai chân Lâm Lộc, gắt gao đè cậu trên bàn đá cẩm thạch. Khí lạnh từ sau lưng từ mặt bàn như tiến vào trong thân thể, vừa vặn người đàn ông trước mặt lại giống như ngọn lửa thiêu đốt.
Lâm Lộc thở hổn hển. Trước mặt cậu đã trở nên say sẩm, cả người đều là mồ hôi lạnh. Bàn tay cậu theo bản năng run rẩy, nắm lấy tay Ninh Trí Viễn.
"Trí Viễn ca, em khó chịu..."
"A."
Ninh Trí Viễn bẻ từng ngón tay của Lâm Lộc đặt trên cánh tay mình xuống, sau đó kéo hai tay cậu qua đỉnh đầu, dùng sức ấn trên bàn. Toàn bộ cánh tay Lâm Lộc đều theo ý hắn di chuyển, sau lưng đã nhướng lên tạo thành một đường cong. Hai đùi cũng bị Ninh Trí Viễn chặn lại, không thể động đậy.
Gió phút này Lâm Lộc tự như một con thiên nga bị bắt lại, chỉ có thể mặc cho người ta xâu xé.
"Lâm Lộc, năm đó là chính cậu tự mình tìm tới cửa, cầu tôi mua cậu. Một tỷ liền bán mình cho tôi, hoặc là cùng tôi một hồi luyến ái, Lâm Lộc, tôi đã cho cậu lựa chọn."
Lâm Lộc chợt cứng đờ.
"Lâm Lộc, là chính cậu chọn một tỷ kia. Nếu nói ra, có phải là bộ dáng bán mình hay không. Tôi có thể xem cậu như một tiểu tình nhân nhỏ, nhưng không có nghĩa là cậu thật sự có thể trờ thành người yêu của tôi, lúc trước tôi đã nói rồi, cậu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103223/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.