Nguyễn Cảnh Sơn kế thừa gia sản, nhưng không bao lâu lại thua sạch sành sanh.
Lần này, người của sòng bạc đe dọa hắn, nếu không trả tiền, sẽ báo quan tố cáo Nguyễn Cảnh Sơn sát hại thân phụ.
Nguyễn Cảnh Sơn đương nhiên không muốn vào đại ngục bị chém đầu, bởi vì hắn còn chưa xoay mình được, hắn muốn lấy nhỏ đánh lớn, một tiếng vang lừng, để người kinh thành đều nhìn thấy hắn, hắn mới là người lợi hại nhất. [Hắn điên rồi sao, đại để là điên rồi.][Đáng sợ quá, cuộc sống hạnh phúc tránh xa cờ bạc ma túy nhé.][Ơ? Hắn đi đâu thế, có phải đi tìm chị Hạ rồi không?]
Nguyễn Cảnh Sơn đến tìm ta, nhưng tiếc là bị hạ nhân chặn lại, không vào được cửa lớn.
“Các ngươi cản ta làm gì? Ta chính là cô gia của Hạ phủ, ta và Lăng Dao đã hẹn ước cả đời rồi!”
Nguyễn Cảnh Sơn ồn ào trước cửa, dân chúng vây xem từng lớp từng lớp.
Thấy vậy, Nguyễn Cảnh Sơn càng kích động hơn: “Chẳng phải nàng nói ta có chuyện gì cứ đến tìm nàng sao? Nàng mau ra đây đi, ta nói cho nàng biết, ta có thể cưới nàng rồi!”
Phụ thân vừa lúc ở nhà, nghe thấy có kẻ giữa phố nói có tư tình với ta tức giận không thôi.
“Phụ thân đừng giận, có lẽ là kẻ thần kinh cũng không chừng, chúng ta cứ cùng đi xem thử, coi như giải khuây.”
Đợi ta và phụ thân cùng xuất hiện ở cửa lớn, mắt Nguyễn Cảnh Sơn sáng bừng.
“Lăng Dao, nàng mau nói cho phụ thân nàng và mọi người biết, nàng và ta đã ước hẹn cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-doat-van-khi-ta-nhin-thay-binh-luan/5212685/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.