Lâm Thịnh không thể nào biết được dáng dấp của cậu đã thay đổi thế này Mạc Thông thế nào lại nhận ra cậu, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên nói gì.
Mà Mạc Thông lại càng bình tĩnh, cười nói:"Cậu đã trở lại."
Loại giọng điệu kia giống như là đối với bạn cũ, làm trong lòng Lâm Thịnh nóng lên thật giống giữa bọn họ không hề tồn tại năm năm xa cách này. Lâm Thịnh rốt cục gật gật đầu, rồi ừ một tiếng.
Mạc Thông vui sướng ra mặt, điều đó không trải qua bất kỳ ngụy trang gì xuất phát từ nội tâm thật sự vui vẻ. Lâm Thịnh có thể nhìn ra. Cậu nhớ tới trước đây mình cũng rất thích nhìn thấy bộ dạng cười rộ lên của Mạc Thông, khiến người cảm thấy chân thành cùng ấm áp. Nhưng đến lúc phát hiện Mạc Thông có ý định nhích đến gần mình, cậu vẫn là khẩn trương theo bản năng tính lùi lại một bước.
Mạc Thông không biết có phải là nhận ra được cái gì hay không, thích hợp ở trước mặt cậu dừng bước, nói:"Cậu đã rất lâu không đến rồi, chi bằng đi vào ngồi một chút."
Hắn móc chìa khoá ra, đem cánh cửa màu đỏ, hơi rỉ sắt mở ra.
Cửa lớn sau khi mở ra, bên cạnh chính là cái đình viện nhỏ, cái cây đa đã lão kia vẫn còn, dưới bàn gỗ dùng để hóng gió đã thay mới, bên tường trưng bày mấy chậu hoa cỏ, cũng đào một mảnh đất nhỏ coi như vườn ươm, cỏ dại bốn phía đã bị dọn sạch sẽ hết, nhìn nơi này một cái cũng khiến người ta được thư thái.
Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cuong-bao/166415/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.