Đông Phương Bất Bại nhìn khuôn mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ trong gương, cong khóe môi, trong nháy mắt quyến rũ tràn lan, hồn xiêu phách lạc: "Trái lại ngươi không có ba hoa chích choè."
Tô Kết phủi phủi đống phấn còn sót lại trên tay: "Thật ra đây không phải phong cách ta am hiểu nhất, nhưng nhìn sở thích ăn mặc của ngươi, ta nghĩ ngươi sẽ thích...... Phong cách hồ ly tinh."
Thật. Phong cách hồ ly tinh.
Đông Phương Bất Bại: "......"
"Ngươi tên gì?" Đông Phương Bất Bại mặt không đổi sắc hỏi.
Tô Kết đối diện với ánh mắt không có độ ấm của hắn từ trong gương: "Ta tưởng Đông Phương giáo chủ khinh thường nhớ tên họ của kẻ vô danh tiểu tốt như ta."
Đông Phương Bất Bại cười khẩy: "Một kẻ vô danh võ công không dưới bổn toạ?"
Trên mặt Tô Kết lộ ra vẻ lãnh đạm: "Danh lợi đối với ta như mây bay. Nếu giống giáo chủ bước ra khỏi Nhật Nguyệt Thần Giáo không phải làm người ta tránh xa ba thước, thì cũng bị một đám người kêu đánh kêu giết, đời người chẳng phải sẽ mất nhiều lạc thú?"
Đông Phương Bất Bại hỏi lại lần nữa: "Ngươi tên gì?"
Tô Kết không úp úp mở mở, trực tiếp báo tên.
"Tốt lắm." Đông Phương Bất Bại khẽ nhếch môi: "Không phải ai chết trong tay bổn tọa cũng xứng được bổn toạ nhớ tên, ngươi là một ngoại lệ."
Tô Kết giả vờ ngạc nhiên: "Giáo chủ muốn giết ta?"
Đông Phương Bất Bại hờ hững nói: "Nếu ta không nhịn nổi."
"Giả sử ngươi không giết được ta?"
"Vậy bổn tọa sẽ nhường danh hiệu "Bất bại" lại cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-chu-than-quang-nham-the-gioi/932512/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.