Nghe được giọng nói này, Dương Liên Đình thả lỏng ra trông thấy, gã lớn tiếng trả lời: "Là ta."
Người trong phòng lại hỏi: "Liên đệ, sao ngươi lại dẫn người ngoài vào đây?"
Dương Liên Đình lạnh lùng nói: "Nếu không đưa bọn họ tới đây, e rằng ta khó giữ tính mạng."
Trong phòng im lặng một lát, sau đó người bên trong cười khẽ, ngữ khí nhuộm một tia lạnh lẽo: "Ngược lại ta muốn nhìn xem, kẻ nào dám đả thương Liên đệ."
Chưa dứt lời, mấy chục cây kim thêu hoa được nội lực mạnh mẽ bao bọc xuyên qua cửa bay về phía bọn họ. Tô Kết vung roi trong tay, vừa quấn quanh liền xoắn hết kim châm và chỉ thêu thành một cục.
Một bóng người màu đỏ bay ra khỏi phòng, nắm lấy vai Dương Liên Đình kéo hắn ra khỏi người Tô Kết, đứng vững rồi quan tâm hỏi: "Liên đệ, ngươi không sao chứ?"
Dương Liên Đình gật đầu: "Ta không sao, không biết bọn chúng dùng mánh khoé gì trà trộn vào Nhật Nguyệt Thần Giáo muốn cứu Khúc Dương, có lẽ là người bên Ngũ Nhạc kiếm phái."
Người áo đỏ nhẹ nhàng nói: "Bất kể bọn chúng là ai, nếu có ý định làm hại ngươi, ta sẽ biến bọn chúng thành người chết."
Tuy hắn đang mặc một chiếc váy lụa màu đỏ, nhưng bất luận là vóc dáng cao lớn quá mức hay thân hình chẳng mềm mại giống nữ tử, có thể nhìn ra đây là một nam nhân hàng thật giá thật. Tiếp đó hắn quay đầu nhìn sang, để lộ khuôn mặt tô son trét phấn vừa dày vừa nặng.
Long Tiểu Vân vẻ mặt hốt hoảng: "Sư phụ, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-chu-than-quang-nham-the-gioi/932510/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.