Trong màn đêm tĩnh lặng, một bóng người mảnh khảnh như kinh hồng lướt qua những mái nhà san sát nhau, nhẹ nhàng đặt chân lên một mái nhà nào đó, dải băng tung bay trong nháy mắt đã xuất hiện trên một nóc nhà khác ở phía xa. Nếu không phải dáng vẻ có hơi hoảng sợ, vậy trông chẳng khác gì tiên nữ khiêu vũ dưới ánh trăng.
Chốc lát sau một thân ảnh thon dài khác xuất hiện ở phía sau, hắn không nhanh không chậm đuổi theo bóng hình duyên dáng xinh đẹp kia, luôn giữ một khoảng cách khoảng cách nhất định như đang nhàn nhã đi dạo trong vườn, mặc dù không đuổi kịp nhưng cũng tuyệt đối không bị bỏ lại.
Đương nhiên nhất thời bị ném lại cũng không sao, Tô Kết không chút để ý cười, người bị anh khắc lên dấu ấn tinh thần cho dù có chạy tới chân trời góc bể cũng không thoát khỏi cảm giác của anh. Đây cũng là lý do tại sao suốt mấy ngày nay bất luận Công Tôn Đại Nương trốn ở đâu, thậm chí dịch dung mấy chục lần, nhưng vẫn bị anh nhanh chóng mà chính xác tìm được.
Trò chơi này ngay từ khi bắt đầu đã định sẵn là một trò chơi không công bằng, mà thứ anh hưởng thụ là nỗi sợ hãi của con mồi đang không ngừng lượn lờ bên bờ vực sinh tử.
Đột nhiên, Công Tôn Đại Nương phá cửa sổ tầng hai của một tiểu lâu rồi lao vào, bóng dáng mau chóng biến mất trong phòng. Tô Kết chần chờ nhìn căn phòng còn đang sáng đèn, vẫn nhún người nhảy vào, nhưng khi anh vào phòng lập tức hối hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-chu-than-quang-nham-the-gioi/932495/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.