Đầu mùa tuyết rơi dày đặc, gió lạnh thấu xương gào thét trên mặt đất trắng xóa, hai hàng dấu chân thật sâu lan tràn trên tuyết. Một bóng người thon dài đáp xuống đây, dừng lại nhìn những dấu chân này, rồi sau đó dưới chân nhấp nhẹ, một dấu chân nhợt nhạt in trên mặt tuyết, người đảo mắt đã biến mất tại chỗ.
Hai hàng dấu chân trải dài rất xa, một thiếu niên y phục đơn bạc đi trong nơi băng tuyết ngập trời. Mỗi bước đi của hắn đều rất kiên định, dường như không có bất cứ thứ gì có thể làm hắn do dự, khiến bước tiến của hắn dừng lại, biểu cảm trên khuôn mặt trẻ tuổi anh tuấn cũng lạnh như băng.
"Thiếu hiệp phía trước, xin dừng bước."
Thiếu niên giống như không hề nghe thấy, bước chân chẳng mảy may dừng lại.
Tô Kết không ngờ đối phương lại cao ngạo như vậy, chỉ là mấy ngày nay anh đã thấy nhiều người giang hồ tính tình cổ quái, vậy nên cũng không để ở trong lòng, chỉ tăng tốc đuổi theo, sóng vai đi với thiếu niên.
Thiếu niên vẫn như cũ tự mình đi về phía trước, giống như không nhìn thấy bên cạnh nhiều thêm một người sống, ngay cả biểu tình cũng không chút thay đổi.
Tô Kết bị chuôi kiếm bên hông hắn hấp dẫn.
Nói là kiếm thật ra còn có chút gượng ép, đó chẳng qua chỉ là một thanh sắt dài ba thước, một đầu kẹp hai miếng gỗ mỏng để làm chuôi kiếm thôi, trông không khác gì đồ chơi của tiểu hài tử. Nhưng mà cũng phải nhìn xem món đồ chơi này đang ở trên tay ai, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-chu-than-quang-nham-the-gioi/242135/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.