Cuối cùng Lục Tiểu Phụng cũng không đợi được Hoắc Thiên Thanh, bởi vì đêm hôm đó bọn họ đã biết Hoắc Thiên Thanh là con của "Thiên Cầm lão nhân" lúc tuổi già, cũng là chưởng môn của Thiên Cầm môn. Một đám đại hiệp uy danh hiển hách trên giang hồ dùng cái chết ép buộc Lục Tiểu Phụng rút lui, vì để bảo toàn tính mạng cho sư thúc của bọn họ.
Lục Tiểu Phụng lui, cam tâm tình nguyện lui, thậm chí lúc hắn đi trong mắt còn chứa nhiệt lệ. Đến cả Thượng Quan Đan Phượng dường như cũng bị tình nghĩa của những người này đả động, ánh mắt nhìn Lục Tiểu Phụng càng thêm nhu tình.
Không biết bên ngoài trời đổ mưa to lúc nào, cả đám bọn họ không được ăn thịt chó của Đạt Ma Tử ở ngoài thành như ý nguyện, nhưng vẫn uống rượu uống đến cực kỳ thống khoái, cuối cùng ngay cả Hoa Mãn Lâu cũng gần như say khướt.
Tô Kết và Hoa Mãn Lâu dựa vào rất gần, khi hít thở có thể ngửi thấy mùi hương thanh nhã trên người đối phương, cùng với mùi rượu thơm nồng nàn khắp phòng, khiến người dễ dàng thả lỏng tâm thần.
Tô Kết lười biếng nằm lên bàn, có chút buồn ngủ, bên tai truyền đến tiếng Hoa Mãn Lâu ôn nhu hỏi: "Mệt mỏi sao?"
Tô Kết khẽ ngáp một cái: "Chỉ là hơi buồn ngủ thôi."
Một bàn tay thon dài ấm áp đặt lên vai anh nhẹ nhàng vỗ: "Vậy ngươi ngủ đi."
Tô Kết lắc lắc: "Vừa ra khỏi cửa bên ngoài lại có phiền toái quấn thân, ta ngủ không yên ổn, nói không chừng ngay sau đó sát thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-chu-than-quang-nham-the-gioi/242131/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.