Về phần yêu tinh cuối cùng như lời y nói xuất hiện lúc nào, Cố tiểu yêu không nghĩ ra!
Cố Giai Mính một kiếm chém tới, như xắt đậu hủ chém thạch thất này ra hai nửa, linh khí chấn động, chấn nát lồng linh khí, nước biển lập tức chảy ngược vào, Cố Giai Mính tự bọc mình bằng một tầng linh khí, không cho mình bị nước biển làm ướt, sau đó lại chém một kiếm qua, "Ông không muốn đánh mày ở nhà ông, là sợ gây khủng hoảng bị người của Cục Quản lý bắt vào phòng tối nhốt! Làm mày hống hách cỡ nào! Hôm nay không chém chết mày coi như tao thua!"
Lần trước yêu trong Cục Quản lý tốt bụng nói với đừng gây động tĩnh lớn quá, bị người ta nhìn thấy thì không tốt, ở trong biển chắc không ai thấy đâu, lần này nhất định phải chém chết thằng cặn bã này!
Đoạn Dương Hải không ngờ xích khoá linh khí lại bị Cố Giai Mính dùng sức mạnh cơ thể đập nát, gã còn chưa kịp trốn, một kiếm tới mặt, chưa nhìn rõ Cố Giai Mính dùng vũ khí gì, cánh tay đã bị chặt đứt rồi.
Mắt Đoạn Dương Hải co rụt lại, lúc này mới nhận ra giá trị vũ lực của Cố Giai Mính, y hoàn toàn không phải tiểu hồ yêu ba đuôi như trên tư liệu!
Sau khi biết thực lực của hai người chênh lệch nhau xa, Đoạn Dương Hải quay đầu bỏ chạy, gã quen thuộc với môi trường biển, có câu 'như cá gặp nước', gã là sinh vật sống trong biển, sau khi biến thành nguyên thân bơi như bay, Cố Giai Mính bèn giơ kiếm đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cha-ruot-cua-con-trai-tim-toi-cua/986420/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.