Editor: Gấu Lam
Nghe thấy Cố Giai Mính nói đã tìm được cảm giác, trong mắt Vương đạo hiện lên vài phần kinh ngạc, "Nhanh như vậy đã tìm được rồi?"
Cố Giai Mính gật đầu, hít sâu một hơi, bình tĩnh nói: "Gần như vậy."
Khuôn mặt nghiêm túc của Vương đạo cuối cùng lộ ra chút tươi cười, hai ngày nay Cố Giai Mính không tìm thấy tí cảm giác nào, diễn tình cảm thế nào cũng không được, ông vẫn luôn không cho cậu sắc mặt tốt, muốn gây thêm áp lực cho cậu, để cậu tiến thêm một bước. Dù sao thì diễn viên còn trẻ vậy nhưng có tiềm lực thật sự không nhiều lắm, có thể hợp mắt ông càng không nhiều, Cố Giai Mính có thể nói là diễn viên ông xem trọng nhất bây giờ, bởi vì tâm tính cậu chính trực.
Chỉ cần có thể kiên định đi tiếp, Vương đạo tin tưởng, hai mươi năm sau Cố Giai Mính tuyệt đối là nhà nghệ thuật cấp quốc bảo, trụ cột của ngành diễn.
Những người trong nghề, tới tuổi này của ông, phải nghĩ đến tương lai cho ngành nghề của mình.
Vương đạo cảm thấy mình cũng đã dụng tâm cực khổ, cũng may Cố Giai Mính không làm ông thất vọng, quả nhiên người trẻ tuổi không thể sống xa nhau quá lâu, nếu không sẽ không quay tốt cảnh tình cảm.
Khi Mặc Uẩn Tề tỉnh lại, Cố Giai Mính đã bắt đầu quay, một màn này vốn dĩ quay khi trời tờ mờ sáng, bởi vì trong phim Chung Ly Thiều đã rời đi ngay lúc này, Vương đạo tính quay xong rồi nhờ hậu kỳ chế tác bối cảnh, nhưng giờ Cố Giai Mính tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cha-ruot-cua-con-trai-tim-toi-cua/986396/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.