Editor: Gấu Lam
Editor có lời muốn nói: Em lạy chị tác giả, huhuuu, chị làm vậy là chết em rồi:(((
Mặc Uẩn Tề ngóng nhìn cậu thật sâu, bất động thanh sắc điều chỉnh tốt biểu tình của mình, sắc mặt tuy rằng khôi phục như thường, trong con ngươi màu đen vẫn còn sót lại khiếp sợ vừa rồi, còn có nghi hoặc khó lòng che dấu, hắn trầm giọng nói: "Anh không yên tâm em, nên lại đây nhìn xem."
Cố Giai Mính nhấp nhấp miệng, buông hoa yêu ra, nhỏ giọng uy hiếp nói: "Chạy nhanh đi! Chạy, hiểu không?"
Hoa yêu hiển nhiên bị đánh sợ, khẩn trương nuốt ngụm máu trong miệng nuốt xuống, cố bò dậy, giống như người bình thường, chạy một mạch như bay, tựa như sợ Cố Giai Mính đổi ý. Hung danh của Cố Giai Mính vang dội toàn bộ Yêu giới, một lời không hợp liền đánh ngươi, yêu quái lai lịch không rõ nhưng giá trị vũ lực cực cao, tính tình lại cực kém, nói đạo lý với cậu có đôi khi còn không hiểu, cậu cho rằng yêu tinh hẳn là cường giả vi tôn, không nghe lời thì bắt lại đánh, hôm nay chỉ ăn mấy đá thôi, hoa yêu cho rằng mình đã nhặt được tiện nghi rồi.
Cố Giai Mính đứng tại chỗ, chột dạ không dám động, sợ Mặc Uẩn Tề hỏi ra câu nào mà cậu trả lời không được.
Mặc Uẩn Tề đi qua, cởi áo khoác của mình, bao lấy Cố Giai Mính, nhìn đôi mắt lập lòe của Cố Giai Mính, hắn rũ mắt, ôn hòa nói: "Mặc ít như vậy đã chạy ra, lạnh hay không? Cũng không biết bung dù, bộ nghĩ mình là hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cha-ruot-cua-con-trai-tim-toi-cua/986382/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.