Tống Chân cứ vậy nhìn Trúc Tuế, ngàn lời muốn nói đều ẩn chứa trong ánh mắt kia, tích tụ cũng lại dâng trào...
"Chị?"
Trúc Tuế lại gọi thêm một lần nữa, cuối cùng cũng kéo được Tống Chân trở về thực tại từ trong những hồi ức đan xen và cả trong cảm xúc của nàng.
Bên tai yên tĩnh một chút, rồi sau đó náo nhiệt trở lại.
Màng chắn vô hình ngăn cách những ánh mắt kia như thể đã biến mất tăm hơi, cũng từ đó càng có thêm nhiều những ánh nhìn như gai nhọn rơi vào người Tống Chân.
Thực ra cũng dễ hiểu, hành động hiện giờ của Tống Chân và Trúc Tuế đã vượt xa khỏi phạm vi cấp trên cấp dưới hay bạn bè tốt, có chút quá thân mật.
Mà loại thân mật này, ai nhìn qua cũng có thể thầm cảm giác được.
Bởi vì cảm giác được, cho nên càng thêm tò mò, cho nên mới hướng mắt nhìn sang đây, muốn có thêm thông tin chính xác...
Tống Chân cúi đầu xuống một lúc, cảm thấy không mấy dễ chịu.
Trúc Tuế có hơi say, phản ứng chậm chạp, nhưng thời gian đã trôi qua lâu như vậy, dù cho có chậm thì đầu óc cũng đã hoạt động lại, Trúc Tuế theo bản năng buông lỏng tay, không muốn làm Tống Chân khó xử, nhưng kết quả cô vừa cử động, khuỷu tay đã bị Tống Chân ôm chặt.
Trúc Tuế sửng sốt, ngước mắt nhìn Tống Chân, lần này là với vẻ ngạc nhiên không thể tin nổi.
Tống Chân bình tĩnh lại, nở nụ cười, "Em vừa định làm gì thế? Ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cap-tren-cua-vo-truoc-can-ba-danh-dau/3553708/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.