Tống Chân đứng một mình trong hành lang Cục III Bộ An ninh Quốc gia.
Trước mặt nàng là phòng cách ly, nơi Trúc Tuế đang ở.
Người dẫn nàng tới đây đã rời đi.
Bởi vì mấy câu nói kia của Vưu Thần Tinh, trong lòng nàng nghĩ mãi không thông, không thể bình tĩnh lại, cũng đã đứng ở nơi hành lang không người này rất lâu.
Trong khoảng thời gian đó, trong đầu Tống Chân tuần tự lướt qua tất cả những chuyện đã xảy ra từ khi hai người gặp nhau cho đến hiện tại, sau khi nhớ lại xong, Tống Chân càng chắc chắn, lúc ấy nếu không phải vì mất khống chế, Trúc Tuế hoàn toàn không có lý do gì để đánh dấu nàng, không những không có lý do, mà đánh dấu nàng cũng không được ích lợi gì cho cô.
Hơn nữa, nó chỉ là đánh dấu tạm thời.
Nếu vì nàng là Omega cấp S, vậy chẳng phải đánh dấu hoàn toàn sẽ càng có hiệu quả, càng hợp lí hơn sao?
Nghĩ không thông.
Hoàn toàn nghĩ không thông.
Nếu không phải là không khống chế được, thì chính là Trúc Tuế muốn...
Nhưng chuyện này đối với Trúc Tuế mà nói là không có chỗ nào tốt cả!
Tống Chân không thể hiểu được.
Tâm tình phức tạp, đầu óc hỗn loạn.
"Chào, tôi tới rồi, lời bác sĩ nói tôi đã biết, Trung tá Trúc... Ừm ừm, để tôi xem thử."
Ngay lúc Tống Chân đang đỡ trán thì có người của Cục III đi đến, trên tai đeo tai nghe, đang nói chuyện với ai đó, khi nghe được tên Trúc Tuế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cap-tren-cua-vo-truoc-can-ba-danh-dau/3553694/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.