Hai người đồng thời lên tiếng, nghe đối phương nói xong, cả hai cũng đồng thời im lặng.
Tống Chân cắn môi.
Còn Trúc Tuế thì sửng sốt.
Khoảnh khắc tiếp theo, xoạt, Trúc Tuế từ trên đùi Tống Chân ngồi dậy, thẳng người, nửa quỳ trên sofa, hai mắt lấp lánh nhìn Tống Chân.
Cái nhìn này làm trong lòng Tống Chân như nổi sấm, càng thêm luống cuống.
"Chị còn nói chị không đối xử tốt với em?"
"Chỉ là gần đây không bận việc gì, nên, muốn làm nhiều chuyện nhà hơn một chút."
Lần nữa mở miệng, lại là cùng một lúc.
Tống Chân nói thêm một câu, nàng không biết Trúc Tuế có nghe được hay không, nhưng câu hỏi kia của Trúc Tuế giống như nhảy Disco trong lòng nàng, làm trái tim vốn xao động bất an của nàng thêm kích động, hồi lâu vẫn không thể bình tĩnh lại.
Trúc Tuế là người như thế nào, nghe được giọng điệu giấu đầu lòi đuôi của nàng, cô lập tức nhướng mày.
Tống Chân không thể chống lại ánh mắt quá mức trong veo này, lại còn nhìn gần như vậy, nàng chỉ đành thừa nhận, trong lòng từ bỏ, hành vi cũng nhanh gọn lưu loát như kẻ đào binh, tay đặt lên trán, làm bộ xoa xoa giữa mày, thật ra là đang che mặt để tránh xấu hổ.
Khuôn mặt quá lớn, không thể che hết được, nhưng che được chút nào thì hay chút đó vậy.
Chỉ cần nàng cảm thấy có ích, thì nó sẽ có ích!
Tống Chân rất kiên cường!!
Trong phòng khách im lặng rất lâu, nhưng lại có chút mập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cap-tren-cua-vo-truoc-can-ba-danh-dau/3553689/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.