Sau đó không lâu, Đồng gia cũng nhận được tin, vội vàng chạy đến.
Cân nhắc tâm tình của Brown tiên sinh, Đồng Nhu không đi tới cửa phòng bệnh, thậm chí không lộ mặt, chỉ chủ động nhờ Viện phó Vinh tìm cho mình một cái phòng nghỉ, bọn họ chờ ở phòng khác trong Viện nghiên cứu khoa học là được.
Viện phó Vinh khách khí, "Như vậy có được không..."
Đồng Nhu: "Vậy là được rồi, dù sao chuyện này cũng là do Tiểu Lộ gây ra, chúng tôi ở đó chờ kết quả là chuyện nhỏ, so với những tổn thương đã gây ra cho Brown tiên sinh và phu nhân không đáng là bao".
Hạ thấp tư thái đến không thể thấp hơn.
Thật ra trong lòng Viện phó Vinh cũng đồng ý với lời của Đồng Nhu, tuy phòng bệnh đóng cửa, phu nhân Brown không thể nhìn thấy Đồng Nhu và Đồng Vân, nhưng Brown tiên sinh thì vẫn nhìn được, loại chuyện này chỉ cần tưởng tượng thôi cũng thấy khó xử.
Ông vốn đang băn khoăn có nên đưa Đồng Nhu đến chỗ phòng bệnh không, bây giờ Đồng Nhu ân cần như vậy, cũng vừa hay cho ông một bậc thang.
Viện phó Vinh tìm một phòng nghỉ ở gần phòng bệnh sắp xếp cho hai người, sau đó hứa hẹn khi nào có kết quả nhất định sẽ thông báo cho bọn họ đầu tiên, Đồng Nhu mỉm cười đồng ý, Đồng Vân gật đầu phụ họa theo.
Ra khỏi phòng nghỉ, Viện phó Vinh không khỏi lắc đầu cảm khái nói, "Không hổ là Viện trưởng Viện nghiên cứu khoa học Quân khu III, tính toán chuyện gì cũng thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cap-tren-cua-vo-truoc-can-ba-danh-dau/2501219/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.