Tống Chân như bị rút cạn đi sức lực, hồi sau nói cái gì, ở bên tai cô chỉ còn toàn là tạp âm.
Tả Điềm và Tào Phàm đã nhìn ra trạng thái không tốt của cô, quan tâm hỏi han đôi câu, nhưng đều là Tả Điềm giúp đỡ đáp lại.
Kết quả phán quyết đã có viện trưởng mở lời, vậy sẽ không thể thay đổi.
Nhưng vẫn như cũ, có một số việc có thể mang đến phiền phức.
"Phòng thí nghiệm thành lập ở khoa Tuyến Tố, còn phòng thí nghiệm trống, dụng cụ trang bị......"
Tả Điềm: "Dụng cụ của phòng thí nghiệm phụ cũng khá đầy đủ, chỉ cần bổ sung một hai thứ là có thể di chuyển toàn bộ qua."
"Phòng thí nghiệm mới thành lập có bốn người phải không? Tống Chân, Tả Điềm, Tào Phàm và Trần Nghiệp?"
Tả Điềm: "Đúng vậy. Trước mắt chỉ có bốn người, kế tiếp nếu tuyển được thêm người mới vào sẽ làm văn bản báo cáo."
......
"Đại khái thì khi nào mọi người mới có thể tới khoa Tuyến Tố Khoa để báo tin được?"
Chỉ riêng vấn đề này cũng khiến Tả Điềm sửng sốt, nhìn về phía Tống Chân, Tống Chân vốn định nói có thể tùy thời, lời chưa kịp nói ra đã bị Trúc Tuế đoạt trước, "Thành lập phòng thí nghiệm đều cần một khoảng thời gian, lần này coi như cũng phải mất một đoạn thời gian."
Nhìn như không chút để mà ý trả lời, nhưng Tống Chân lại nghe ra được hàm ý ẩn chứa.
Quả vậy, ở cùng một chỗ, tinh thần và trạng thái của cô ra sao, Trúc Tuế là người nắm rõ nhất......
Nghỉ ngơi......
Cũng tốt, nhân cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cap-tren-cua-vo-truoc-can-ba-danh-dau/1013936/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.