Vẻ mặt của Tống Chân rất kiên định, đôi mắt có thần.
Phó viện trưởng Vinh còn chưa phát ngôn. Trình Lang lại có vẻ không tin, lanh chanh nói trước: "Pheromone của cô ấy bị hỗn loạn đã tiến vào thời kỳ báo động. Trước tiên là cần dùng thuốc để áp chế hỗn loạn, mà loại tình huống này càng khó giải quyết, cô...... Cô lấy cái gì để thử. Cô không sợ chỉ cần một chút sơ xảy là sẽ huỷ hoại tuyến thể sao!!"
ABO đều có tuyến thể, tuyến thể lưu động không ngừng giúp khống chế tin tức tố, còn để duy trì thân thể khỏe mạnh.
Tuyến thể bị hao tổn......không khác gì hủy hoại một người......
Tống Chân không hề sợ hãi, nói: "Tôi đã có kinh nghiệm làm thử nghiệm lâm sàng. Thử sức khẳng định sẽ dùng phương thức tốt nhất, sẽ không làm lung tung."
Dừng đôi giây, Tống Chân đáp trả một cách đầy mỉa mai, "Tiến sỹ Trình, hàng năm ngài không ở phòng thí nghiệm. Đừng nói đến thuốc điều phối giúp thai phụ ổn định, ngay cả vài loại thuốc điều trị khác của bệnh viện, ngài còn nhớ rõ nó có tác dụng như thế nào sao?"
"."
Phó viện trưởng Vinh rũ mắt, rơi vào trầm tư. Trong khi đó bố mẹ của Trúc Nghi đang bận tưởng tượng đến tình huống tuyến thể bị hủy......
Bác gái lo sợ, "Bằng không, tính, không thể sinh ra được cũng không bắt buộc...... Tôi chỉ có duy nhất một đứa con gái......"
Bác trai ôm lấy bả vai của bác gái, vỗ nhẹ, nhất thời cũng không nói nên lời
Đứng im hồi lâu, Trúc Tuế mới phát ra tiếng, "Cháu cảm thấy nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cap-tren-cua-vo-truoc-can-ba-danh-dau/1013931/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.