Ánh mặt trời buổi sáng sớm xuyên thấu qua cửa kính, chiếu vào phòng thí nghiệm.
Lúc này, Tống Chân đang bận việc, trong tay cô cầm ống nhỏ giọt, không chút cẩu thả đem một giọt thuốc còn sót lại cho vào ống nghiệm để hoàn thành thí nghiệm cuối cùng của tổ thực nghiệm.
Cô vừa buông ống nhỏ giọt xuống, hai thứ gần như đến cùng một lúc, đồng nghiệp đem hoa tươi tới, điện thoại di động ting ting âm báo.
Từ sáng, Tống Chân đã đem điện thoại đặt dưới mí mắt, giờ phút này cũng vang lên, cô lập tức mở ra xem ngay.
WeChat hiện ra hai tin tức.
[ Lang: Mới xuống máy bay, đang về nước]
[Lang: Chuẩn bị chuyển máy bay. Buổi chiều sẽ tới Thượng Kinh, vừa hay tình cờ được đi du lịch]
Thượng Kinh, là thành phố nơi Tống Chân đang công tác, cũng là trung tâm hành chính của Hoa Quốc.
Tống Chân thì thào, rốt cuộc......
Mới buổi sáng đã nhận được tin tốt, khóe môi Tống Chân khẽ nhếch lên, gõ tin nhắn trả lời: [Biết rồi ạ. Thượng lộ bình an]
Đáp lại xong, bên kia đã gửi tới biểu tượng trấn an cô cho cô yên tâm, thật đáng yêu.
Tống Chân không thể không nhìn biểu tượng này, và một nụ cười từ nội tâm xuất hiện.
Ting Ting -- tin tức lại kêu lên.
【nhật báo Thượng Kinh: hôm nay tiến sĩ Trình của Viện nghiên cứu thực nghiệm khoa học quân khu một cấp A, mang theo nhóm nhỏ đội ngũ nhà khoa học và bác sỹ về nước,......】
Tống Chân thậm chí không nhấp để mở bài báo, hai bên má còn điểm hồng nhạt cho thấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cap-tren-cua-vo-truoc-can-ba-danh-dau/1013914/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.