Mấy người cố né mấy vũng máu dịch nhầy dưới chân mà bước đến, trước mặt là một chiếc thùng xốp buộc mấy sợi dây quấn quanh. Sờ bên ngoài cảm thấy lành lạnh, chiếc thùng xốp chắc hẳn đang ướp thứ gì đó bên trong nên mới bảo quản kỹ lưỡng đến thế.
Nghĩ mới thấy thứ bên trong thùng xốp chắc mỗi ngày đều thay nước đá bỏ vào, tuy nơi này lạnh lẽo nhưng sao mà không tan được chứ.
Giữa thế giới không một con người thế này thì ai là người bảo quản chiếc thùng?
Bọn nhân viên quỷ quái kia?
Tần Nhĩ?
Lương Tôn ghé đầu vào, dạ dày reo lên bỗng sáng mắt: "Bên trong chắc chắn có đồ ăn! Nào mau mở thùng ra đi".
Anh ta là đói bụng đến điên rồi, ở cái chỗ hôi hám gớm ghiếc thế này ai đâu mà để đồ ăn thức uống chứ. Nếu có cũng không phải thức ăn cho người.
Lưu Vũ đang nheo mắt quan sát chiếc thùng bỗng bước lên phía trước ngăn không cho Lương Tôn mở, hắn tự tay mở. Mọi người tụ lại quanh chiếc thùng bắt đầu tập trung xem.
Hắn lấy dao găm trong túi bên hông ra cắt dây, mở thùng. Khí khói lạnh lẽo thi nhau bốc ra ngoài kèm theo mùi tanh ói của thứ gì đó như cá chết.
Khói lạnh tản đi, đập vào mắt họ chính là...
Mấy trăm viên nhãn cầu người đang ướp đá!
Chúng dường như có sự sống mà đồng loạt đều hướng đồng tử về phía bọn họ mà đâm chòng chọc. Không rời khỏi họ trong cử động nhỏ nào.
"Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cam-sung-toi-lien-bi-quy-deo-bam/2717874/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.