Nghĩ đến việc Tạ Thành vừa gặp gỡ quen biết mới mấy ngày trong tương lai sẽ bị kẻ ma quỷ Mặc Quang này đẩy đến cái chết. Sợi dây căng, hắn liền rút dao găm ra định đâm chết cậu bỗng khựng lại trong không trung.
Tạ Thành đối với hắn là gì? Tại sao hắn lại kích động vì anh?
Đồng đội?
Gương mặt Tạ Thành cứ vương vấn mãi trong đầu hắn, nhưng là đồng đội thì không thể nào thỉnh thoảng lại nhớ nhung một cách kì cục như vậy. Hắn từ trước đến giờ chưa từng suy nghĩ quá nhiều về những người từng là đồng đội. Không biết vì điều gì mà đột nhiên bây giờ hắn lại quan tâm, lo lắng cho Tạ Thành đến thế.
Lưu Vũ quăng cậu xuống đất, Mặc Quang ho sặc sụa phun ra ngụm máu đen. Sức lực có dấu hiệu suy giảm rõ ràng, cậu ngã xuống đất nằm sải tay ngửa đầu nhìn trần nhỏ trong sắc đỏ.
Xẹt xẹt!
"Khè.. Khè!".
Lưu Vũ: "?!".
Âm khí tứ phía trong hư vô đồng loạt tụ lại quanh Mặc Quang, bao trùm lấy linh hồn cậu tựa hồ nuốt chửng dần hình thành nên một cái bóng đen khổng lồ. Đôi mắt đỏ ngầu, ngoác cái mồm máu rộng toát đến tận mang tai.
"Đói quá.. Đến giờ đi ăn!".
Thứ trước mặt Lưu Vũ bây giờ không còn là Mặc Quang nữa mà là một con quỷ hung tàn tỏa ra sát khí nồng nặc. Nó đảo mắt đến hắn liền cười sang sảng lên.
"Há ha ha ha!!!".
Đột nhiên hắn biến mất, con quỷ ngậm mồm ngẩn người dáo dát ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cam-sung-toi-lien-bi-quy-deo-bam/2717855/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.