Đứng trước cầu thang, từng đợt gai ốc thi nhau nổi trên cánh tay. Mặc dù đã không còn sợ ma quỷ nữa nhưng cảm giác cứ như đứng giữa ranh giới tử thần, đi vào địa ngục.
Phía dưới tầng trệt có một chút ánh sắc cam mờ ảo, chỉ trong phạm vi nhỏ không chiếu rọi toàn bộ. Ngược lại cầu thang dẫn lên phía trên một mảng tối tăm, tựa hồ có thứ kinh dị nào đó đang ló đầu ra dòm chòng chọc hai người bọn họ. Đợi khi bọn họ bước lên sẽ lập tức tấn công.
"Anh muốn xuống dưới trước hay là lên trên?".
Theo nguyên lý của vũ trụ sự sống mà nói, nơi nguy hiểm nhất lại chính là nơi an toàn nhất. Còn nơi nhìn rất an toàn nhẹ nhàng nhất lại chính là lối chết chóc nhanh nhất.
Nhưng mà thực tế có đúng là vậy không?
"Xuống dưới đi". Lưu Vũ đáp.
Thế mà hắn lại chọn tầng trệt!
Bước gần xuống, bỗng thấy có ba cây nhang cấm thẳng sàn tựa như ba mũi kim được mày dũa sắt nhọn không màn gỗ thép mà đâm xuyên. Hương khói thơm thoang thoảng, trước mặt là dĩa bánh kẹo nhỏ đủ sắc màu. Bên cạnh là nến đỏ đang tan chảy.
Tạ Thành kéo vai Lưu Vũ khựng lại.
Anh khẽ giật mình vì bánh kẹo như có một thế lực vô hình trong bóng tối, thò tay bóc lấy ăn dần ăn mòn chỉ còn lại vụn rơi rải xuống đất.
"Nó đi rồi". Lưu Vũ chạm nhẹ tay anh.
Vừa nãy là cúng cô hồn sao?
Cả hai đi ngang qua đồ cúng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cam-sung-toi-lien-bi-quy-deo-bam/2717780/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.