Ánh nắng bên ngoài rọi qua khung cửa sổ hất lên tường nhà, Tạ Thành ngồi bật dậy mới phát hiện mình đã ngủ gục trên bàn làm việc. Màn hình máy laptop là những mẫu tóc anh làm được lưu lại trong tệp. Anh mệt mỏi tựa lưng ra ghế, day huyệt giữa trán.
"Chuyện gì đã xảy ra vậy?".
Trong đầu khuyết một khoảng không gian lớn, nhưng nó lại khiến anh vô cùng đau đầu. Mọi chuyện đã xảy ra với anh ở thế giới lời nguyền dường như đã biến thành giấc mơ hư ảo vùi chôn trong ký ức. Nó mơ hồ đến nổi anh đã quên đi những người mình từng gặp.
Kể cả Lưu Vũ.
Bóng hình một người đàn ông có mái tóc xoăn, nửa đầu dưới màu trắng kim xuất hiện trong đầu. Gương mặt mờ ảo tựa hồ đã bị làn khói che phủ khó có thể nhận diện đó là ai.
"Tạ Thành à, ta sẽ giúp cậu nhớ lại chuyện cậu gây ra ở năm hai mươi bốn tuổi".
Reng reng__
Tiếng chuông điện thoại trên bàn run lên reo in oi, Tạ Thành giật mình liền lấy điện thoại mở nghe.
Người gọi đến là Tạ Anh: "Anh trai thức rồi à? Anh ăn gì chưa?".
Giọng anh có chút mệt mỏi vì thoát khỏi giấc mơ: "Anh vừa thức, chuẩn bị sửa soạn rồi ăn sáng".
"Hôm nay anh xin nghỉ mà nên ăn xong anh đi nghỉ ngơi đi, cũng vất vả cho anh rồi".
Tạ Thành nhíu mày nhìn qua sổ lịch, hiện tại đang là ngày 6 tháng 4 thứ sáu. Anh mới nhớ là hôm qua mình tăng ca, mệt mỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cam-sung-toi-lien-bi-quy-deo-bam/2717769/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.