Đỗ Hữu thấy đối phương đột nhiên phản ứng lớn, hơi nghi hoặc, hỏi: "Muốn uống nước à?"
"Trên xe không có, tôi đi hỏi người quản lí." Nói xong, anh liền muốn đi xuống. Nhưng mà lúc này tay anh bị nắm lại. Bả vai đột nhiên ghìm xuống, đè trên lưng ghế. Thân mình Đỗ Hữu dừng lại, quay đầu nhìn thoáng qua.
Vưu Hạo Vũ vẫn có vẻ không thể tin được, "Sao, sao anh lại ở đây?"
Đỗ Hữu: "Tới tìm cậu."
Nghe thấy những lời này, đầu tai Vưu Hạo Vũ bỗng chốc đỏ lên, rụt tay về. Cậu không biết tại sao Đỗ Hữu lại đột nhiên tới tìm mình. Hơn nữa vấn đề bây giờ là, chẳng lẽ mấy câu thổ lộ hồi nãy anh ấy nghe hết rồi sao? Rõ ràng lúc trước cậu nói muốn kết thúc, giờ lại bị người ta nhìn thấy mặt này, đúng là quá mất mặt.
Vưu Hạo Vũ bực bội cúi đầu, "Vừa rồi… Còn chưa tỉnh táo lắm. Chỉ là đang nói nói mớ thôi, anh đừng để ý."
Đỗ Hữu đã rất nhiều lần từ chối cậu một cách rõ ràng rồi. Cậu không muốn bản thân biểu hiện quá dây dưa, gây phiền cho đối phương. Dừng một chút, lại nói: "Còn có nước, nó ở cái rương phía sau, anh muốn uống không? Em lấy cho anh."
Hàng ghế phía sau là chỗ để đồ, nó là cốp xe. Cậu lấy hai bình, đưa một cái cho Đỗ Hữu.
"Cầm."
Tuy đang cùng nói chuyện với Đỗ Hữu, nhưng cậu không dám nhìn đối phương, trông có vẻ rất co quắp. Đỗ Hữu nhìn hết vào mắt, cầm chai nước. Anh không uống, mà chỉ nhìn Vưu Hạo Vũ.
Chắc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-bat-choi-tinh-nhieu-tay-toi-bo-chay/1323672/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.