Giấc ngủ của Vưu Hạo Vũ rất nhẹ. Trong lúc mơ màn nghe thấy tiếng bước chân truyền đến từ cửa ra vào. Phản ứng đầu tiên liền nghĩ ngay là trộm, nhưng sau lập tức phủ định suy nghĩ này.
Những hộ gia đình trong khu biệt thự đều rất giàu có, các phương tiện bảo an cũng đều rất nghiêm ngặt, không thể nào lại có trộm lẻn vào.
Là Đỗ Hữu sao? Sớm thế này xuống dưới làm gì, hay đi uống nước? Nhớ tới Đỗ Hữu, Vưu Hạo Vũ lập tức tỉnh táo, xoay người ngồi dậy.
Cậu xuống giường, đi mở cửa phòng cho khách. Sau đó, cậu mơ hồ nghe thấy tiếng nói chuyện với nhau. Rất nhỏ, nghe không quá rõ ràng. Mở cửa đi ra ngoài, thì thấy cửa ra vào cuối hành lang đang mở. Đỗ Hữu và một người khác đứng ở một nơi cách đây mấy mét, hình như đang nói chút gì đó.
Cậu không khỏi nhíu mày, đi ra ngoài.
Lúc vừa ra đến cửa, còn chưa kịp lên tiếng thì thấy người nọ vòng ra sau Đỗ Hữu, ngừng ở khoảng cách ước chừng nửa thước. Sau đó một tay đỡ lấy bả vai Đỗ Hữu, một cái tay khác nắm tay Đỗ Hữu, cúi đầu xuống nhẹ nhàng đặt một nụ hôn ở sau cổ anh.
Tuy rằng chỉ khẽ chạm một chút liền ngẩng đầu.
Vưu Hạo Vũ biết đối phương chắc chắn thấy mình. Bởi vì vào lúc ngẩng đầu lên, tầm mắt đối phương lướt qua đây, chẳng có gì là không thấy cả.
Mỗi một cử chỉ của người đó như làm cho cậu xem.
Vưu Hạo Vũ ngơ ngẩn, mà sau khi sự kinh ngạc ngắn ngủi ấy qua đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-bat-choi-tinh-nhieu-tay-toi-bo-chay/1323665/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.