Trên bàn, khí nóng tỏa ra từ hai ly hồng trà. Đỗ Hữu nhìn chằm chằm đám khói trắng đến ngu người. Vừa rồi Tần Qua lên lầu, nói là đi đổi cái áo sơ mi dính máu, giờ còn chưa xuống.
Vì vậy anh đang ngẩn người. Mà lúc Đỗ Hữu đang ngẩn tò te đó, thì Tần Qua đang vào phòng tắm trên lầu hai. Trong phòng khá rộng, mở đèn lên, ánh sáng nhàn nhạt như nước rọi đến tay cậu, ánh lên ngón tay với khớp xương rõ ràng của cậu trai.
Tay Tần Qua giữ cúc áo, sau đó một cúc hai cúc cởi ra. Áo sơ mi được kéo ra, trong lớp áo đó là một cơ thể với cơ bắp rõ ràng. Màu da vẫn tái nhợt như cũ, dưới ánh sáng mờ thì càng thêm nhợt nhạt.
Cậu cởi sơ mi, rồi gỡ bao tay đen, cuối cùng ném cả hai vào sọt rác. Sau đó xoay người nhìn về phía gương, hạ tầm mắt. Trên bụng dính mấy chấm đỏ li ti, là máu người.
Trong mắt cậu không có bất cứ cảm xúc gì khác. Lấy một cái khăn lông, rồi nhúng ướt nó, bắt đầu chà lau vết máu đó. Một lần rồi thêm nữa, gần như cậu muốn chà rách luôn làn da của mình vậy. Sau đó thì ném khăn vào thùng rác. Cái thùng lay động vài cái rồi ngã trên đất.
Không lâu sau, Đỗ Hữu nghe thấy phía thang lầu truyền đến tiếng bước chân, anh theo tiếng nhìn qua. Tần Qua đổi một áo lông màu đen cổ cao. Mặc chiếc áo này, da cậu nhìn càng nhợt nhạt hơn.
Bàn tay trơn nhẵn nơi tay áo dài lại không mang bao như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-bat-choi-tinh-nhieu-tay-toi-bo-chay/1323655/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.