Edit: Dưa Xanh
- --
Giang Bích Nhân còn thất thần: "Đây thật sự là chị gái em sao?"
"Không phải em ấy thì còn ai, anh cần gì phải lừa gạt em." Giang Thần Hợi xoa nắn nhào nặn âm đế, ngón tay hướng tới lỗ nhỏ cắm vào.
Giang Bích Nhân không nhịn được rên rỉ, sau đó liền ra sức kẹp chặt lấy ngón tay hắn ta, ý đồ ngăn cản hắn hành động: "Đừng lộn xộn, anh cùng em nói chuyện rõ ràng trước đã." Cô do dự một lúc, hỏi: "Đây là chị gái em tự nguyện sao?"
Giang Thần Hợi cười: "Em nghĩ cái gì đó, em ấy đương nhiên là tự nguyện. Chuyện trước kia của em ấy không phải là anh đã kể cho em nghe hết rồi sao, chẳng lẽ em không tin anh?"
Giang Bích Nhân nói: "Em tin. Chỉ là... Chỉ là này cũng có chút quá..."
Giang Thần Hợi xoa xoa mặt cô: "Trên thế giới này có rất nhiều chuyện không thể tưởng tượng được, em cần phải học cách chấp nhận."
Nhìn vẻ mặt ngây ngốc của Giang Bích Nhân, Giang Thần Hợi tiếp tục giải thích: "Chị gái em tốt xấu gì cũng là người của Giang gia, nếu không phải em ấy tự nguyện thì ai có thể cưỡng ép em ấy đây? Cho nên em cũng đừng quá bận tâm được chứ? Cuộc sống của mỗi người là do chính mình quyết định, nếu Giang Phong Nhứ đã thích kiểu sống như vậy, cho dù em có không hiểu cũng phải học cách tôn trọng, đúng không?"
Giang Bích Nhân cảm thấy lời anh họ nói rất có lí, đầu vựng lên ra sức gật gù.
Giang Thần Hợi cúi đầu hôn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-ban-trai-khue-mat-lam/935166/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.