Ngày hôm sau, Giang Hi Phong vẫn chưa rời đi, hoàn toàn bỏ lỡ cuộc hẹn với ả tình nhân kia, thời thời khắc khắc đều bị cô gái ngốc bám dính không thôi.
Ông trầm mê trong thân thể Giang Bích Nhân, nói một hai ngày sẽ rời đi, nhưng sau đó lại biến thành ba bốn ngày... Giang Hi Phong lúc này giống như đang tận hưởng cảm giác thoải mái của nhà vua không cần lên triều sớm.
Mãi cho đến ngày thứ năm, công ty gọi điện tới thúc giục, ông mới chịu bỏ lại cô gái ngốc thanh thuần ngon miệng mà chạy đến công ty.
Cùng lúc đó Giang Bích Nhân cũng đã đến ngày khai giảng.
Vừa đến trường học, Cố Nam Sơn liền chạy tới hỏi cô.
"Trong kỳ nghỉ này cậu rốt cuộc gặp phải chuyện gì? Vì sao tôi hẹn mấy lần cậu đều từ chối?"
Giang Bích Nhân không dám ở trước mặt ba ba nói dối, nhưng ở trước mặt người khác thì lại vô cùng bình thản, đặc biệt là Cố Nam Sơn và những người bạn đồng trang lứa, cô nói dối đến một cái chớp mắt cũng không có: "Thành tích thi cuối kỳ quá kém, tôi không thể làm lơ được nên cũng không có tâm trạng quan tâm đến trò kia" Sau đó còn dùng lời lẽ chính đáng nói: "Cố Nam Sơn, về sau đừng tìm tôi chơi trò này nữa, nếu muốn thì cậu tìm người khác đi. Tôi phải chăm chỉ học tập, học kỳ trước bởi vì cùng cậu phóng túng mà thành tích của tôi đã giảm rất nhiều, khiến tôi không còn mặt mũi nào đối diện với ba tôi."
Cố Nam Sơn tức giận cười nhạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-ban-trai-khue-mat-lam/935163/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.