Edit: Dưa Xanh
- --
Giang Bích Nhân lo lắng cúi đầu, không biết nên đáp lại như thế nào.
Bác trai đem cô nhấc ra khỏi người, nhìn xuống một vũng chất lỏng trắng đục nổi bật trên quần tây đen.
Ánh mắt bác trai thâm trầm, nụ cười ôn nhu trên mặt dường như biến mất, nhất thời lộ ra vẻ uy nghiêm của một bậc trưởng bối: "Đây là cái gì?"
Chứng cứ ở ngay trước mặt, cô hiện tại muốn ngụy biện cũng khó. Giang Bích Nhân không biết nên trả lời như thế nào cho tốt.
Bác trai ôm Giang Bích Nhân đặt lên sofa, mặc kệ cô giãy dụa, cường thế vén váy cô lên. Ông lập tức nhìn thấy huyệt nhỏ trần trụi loã lồ ra bên ngoài, cùng với chất dịch màu trắng không ngừng chảy ra.
"Đây là có chuyện gì?"
Giang Bích Nhân khẩn trương, lắp bắp nửa ngày cũng không tìm ra được lời nói dối hợp lí.
Bác trai đột nhiên duỗi tay, chọc vào cửa huyệt, đem lỗ nhỏ căng ra hết cỡ, tùy ý để tinh dịch thoát ra ngoài.
"Nhân Nhân, đây là có chuyện gì?"
Giang Bích Nhân xấu hổ che mặt: "Ngô... Bác trai... Đừng hỏi..."
"Đừng hỏi?" Giọng nói nhu hoà của bác trai lúc trước bỗng chốc trở nên lạnh lẽo kinh người: "Nhân Nhân bảo bối của ta đột nhiên thay đổi như vậy, con còn kêu ta đừng hỏi?"
Giang Bích Nhân suy cho cùng cũng không chống đỡ được áp lực, nhỏ giọng nói: "Là, là cùng anh họ..."
Bác trai hừ lạnh một tiếng: "Khi nào? Có phải là lúc chiều hay không?"
Giang Bích Nhân vô cùng xấu hổ muốn khép lại hai chân, lắp ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-ban-trai-khue-mat-lam/935152/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.