Cố Nam Sơn đáp ứng rồi.
Giang Bích Nhân vô cùng vui vẻ. Cô nhìn đồng hồ, hiện tại là 12 giờ 50, buổi chiều phải hai giờ rưỡi mới vào học, còn khoảng hơn một giờ nữa, hẳn là đủ chơi một lần.
Thật vất vả mới thuyết phục được Cố Nam Sơn, vẫn là nên rèn sắt khi còn nóng.
" Trò chơi này không thể để người khác phát hiện, cho nên tốt nhất nên tìm một căn phòng trống " Giang Bích Nhân đang cân nhắc chơi ở nơi nào mới có thể tiết kiệm thời gian, đột nhiên, hai mắt sáng ngời: " Tôi nhớ cậu có một gian phòng ký túc xá, đúng hay không? "
Hay là...
Cố Nam Sơn hơi hơi do dự, sau đó vẫn thành thật gật đầu.
" Chúng ta đi ký túc xá của cậu chơi, có thể chứ? "
Cố Nam Sơn hiện tại vẫn còn ngu ngơ không hiểu cái gì, bất quá khó có việc Giang Bích Nhân chịu nhờ vả hắn ngoài nhu cầu chép bài tập, sau một hồi suy nghĩ hắn vẫn là nên đồng ý.
Cho dù đó là trò chơi nhàm chán của nữ sinh, chỉ cần Giang Bích Nhân thích, việc gì hắn cũng có thể đáp ứng.
Chỗ ký túc xá của Cố Nam Sơn được mọi người mệnh danh là uyên ương lâu, bởi vì nơi đây nam nữ hỗn loạn, nữ sinh thì ở tầng một hai ba, còn nam sinh thì ở tầng bốn năm sáu bảy. Cho nên Giang Bích Nhân muốn đi vào cũng rất đơn giản.
Sau khi tiến vào, Giang Bích Nhân vô cùng tò mò đi khắp nơi nhìn xem, cô còn chưa có từng vào ký túc xá nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-ban-trai-khue-mat-lam/241874/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.