Lại là một hôm gió êm sóng lặng.
Vào buổi sáng sớm một ngày, bạch tuộc tiên sinh ôm Trương Mẫn An xuống nước.
Cô cảm giác hôm nay mình cả người không có sức, lại nhìn bạch tuộc tiên sinh muốn đem cô kéo vào trong biển, cảm thấy sáng tỏ -- đại khái là bạch tuộc con ở trong bụng của cô chưa tới nửa năm liền muốn chui ra ngoài.
Trương Mẫn An ôm xúc tu bạch tuộc tiên sinh cố nén cơn buồn ngủ.
Chú ý tới tình trạng hiện tại của cô, bạch tuộc tiên sinh ôn nhu nâng cô.
Trong chốc lát sẽ đánh thức cô.
Một bên giống như là nói cô, một bên phù phù phù dỗ cô.
Trương Mẫn An vẫn ngủ say sưa.
Lúc nửa tỉnh, bạch tuộc tiên sinh đang đem cô ôm đến một chỗ trong hang đá đã sắp xếp cẩn thận.
Trương Mẫn An cảm thấy bụng có chút đau.
Dưới bụng lâm râm giống như là loại cảm giác đau quặn bụng dưới.
Cô đột nhiên có chút bận tâm, mình sẽ sinh ra Bảo Bảo bạch tuộc thật sao? Nếu như là Bảo Bảo con người, có thể hay không không cẩn thận liền bị đôi bố mẹ vô lương tâm này làm cho chết đuối?
Bạch tuộc tiên sinh nhìn bộ dạng cô đang doạ mình sợ hãi, bất đắc dĩ vòng eo của cô, một cái xúc tu ở trên đầu cô nhẹ nhàng gõ hai lần.
Một cái xúc tu đặt ở trên bụng Trương Mẫn An, giác hút không có thử một hút một cái ở trên bụng mà ba ba ba hút hút.
(M: Chắc là cái trò ngậm bụng ròi thổi phừ phừ ra tiếng...không biết mn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-bach-tuoc-tien-sinh-mang-di/496165/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.